Thứ Năm, 22 tháng 11, 2012
Giọng Hát Việt - The Voice Việt Nam: Chê HLV The Voice, Hoàng Quyên bị "xuống đáy"
Giọng Hát Việt - The Voice Việt Nam: Chê HLV The Voice, Hoàng Quyên bị "xuống đáy": Mặc dù được các giám khảo đánh giá khá tốt trong đêm thi vừa rồi nhưng hai thí sinh Hoàng Quyên và Anh Quân vẫn nhận ít s...
Thứ Sáu, 26 tháng 10, 2012
“Nếu có một linh hồn yêu em” - Tình yêu khiến trái đất ngừng quay
Tình yêu đẹp như vậy đó, nhưng nó cũng lấy đi bao nhiêu nước mắt, muộn phiền và cả sự đau đớn. Khả Di trong “Nếu có một tâm hồn yêu em” của tác giả trẻ Ngô Hoàng Anh, đã rất đau đớn khi bị mất đi người mình yêu… Cái chết đã chia lìa tình yêu của cô và Tuấn Vũ, cô không muốn tin rằng giữa cô và Tuấn Vũ bị ngăn cách bởi sự sống và cái chết. Bởi với Khả Di, Tuấn Vũ luôn tồn tại trong trái tim nhỏ bé của cô:
“- Di Di, chị vẫn còn rất buồn về tai nạn của Vũ phải không? Tất cả đã qua rồi, chị đừng giữ trong lòng nữa… Người chết rồi, không trở lại được đâu!
Người chết rồi không trở lại được đâu. Cốc cà phê nguội trên bàn được Di Di nốc một hơi hết sạch, chiếc bánh mì kẹp cũng được cô ấy ăn nghiến ngấu như đã bị bỏ đói mấy hôm liền. Chừng như sợ hãi về thái độ kỳ lạ của Khả Di, Tiểu Hồng vội vàng đẩy cửa bước ra ngoài. Vừa đi, cô ta vừa lấm lét nhìn lại phía sau như sợ Khả Di của tôi tiếp tục làm chuyện gì kỳ cục.
Còn lại một mình trong căn phòng, Khả Di ngồi bất động hoàn toàn, tay bóp chặt cốc cà phê đến dúm dó. Đứng đằng sau lưng cô ấy, tôi mới biết đôi vai Khả Di nhỏ đến nhường nào. Đôi vai ấy còn run lên bần bật khi Khả Di gục xuống bàn và òa khóc nức nở. Di Di của tôi đang khóc. Nước mắt của cô ấy chảy dài, ướt đầm cả gò má ửng hồng và thấm đẫm trang bản thảo trải ra trước mặt. “Người chết rồi không trở lại được đâu!”. Sự thật thì tôi đang chậm rãi tiến từng bước một lại gần cô ấy... Di à, em quay lưng lại đi… Em có nghe thấy anh gọi em không? Em có cảm thấy hơi ấm từ bàn tay anh không? Nó rất ấm và ướt đầm cả nước mắt nữa…
Nhưng Khả Di không quay lại. Trên màn hình máy tính la liệt những tấm ảnh chụp chung của tôi và cô ấy, duy chỉ có bức cuối cùng chụp một tấm bia mộ. Chàng trai trong bức ảnh ở tấm bia đó lại ngạo nghễ cười với tôi, bên cạnh là chú thích của Khả Di bằng màu mực đỏ:
- Tuấn Vũ… Tạm biệt!” – (Trích trong truyện dài “Nếu có một linh hồn yêu em”).
Dẫu biết rằng, không có tình yêu vĩnh cửu nhưng lại có những phút giây vĩnh cửu của tình yêu. “Nếu có một linh hồn yêu em”, Khả Di đã có những phút giây vĩnh cửu đó cùng Tuấn Vũ - “Khả Di rất hay mơ mộng về những chuyện sau này (hình như đó là đặc trưng của con gái), ví như lúc nằm trên tấm nệm màu kẻ sọc, Khả Di chúi đầu vào ngực tôi và thì thầm:
- Vũ! Anh muốn em sinh con trai hay con gái?
- Con trai! Tất nhiên rồi! - Tôi buông tờ báo đọc dở ra và ôm cô ấy chặt hơn.
- Vì sao? - Khả Di hỏi? - Con gái nếu giống em sẽ rất xinh đẹp mà! (Lúc nói câu này, Khả Di quắp chân vào người tôi rất chặt, chắc chắn cô ấy cũng thấy ngượng).
- Làm gì có chuyện đó! - Tôi giả bộ trêu chọc - Con gái sinh ra sẽ có khuôn mặt như Trái Đào béo ú vì mẹ nó rất ham ăn đào, lại còn không biết chơi cờ, và suốt ngày kêu la ầm ĩ như em nữa… Hahaha…
- Em kêu la hồi nào???… - Khả Di bật dậy và đẩy tôi lăn qua một bên - Tuấn Vũ, anh chết với em!
Vậy là sau đó chiếc giường êm ái bị biến thành bãi chiến trường ác liệt. Khả Di sẵn sàng cấu chí tôi suốt đêm chỉ vì tôi đã can đảm nói ra sự thật.” – (Trích trong truyện dài “Nếu có một linh hồn yêu em”).
Khả Di chỉ sống với những ký ức, với những phút giây vĩnh cửu giữa hai người mà không biết rằng Tuấn Vũ không muốn như vậy. Dù đã thành người thiên cổ thì linh hồn của Tuấn Vũ vẫn quanh quẩn bên Khả Di, lo lắng cho và luôn mong Khả Di quên anh đi; chỉ có khi quên được anh thì Khả Di mới tìm được tình yêu và hạnh phúc mới bên người khác.
Không có tình yêu vĩnh cửu … thời gian cũng có thể làm phai mờ dần ký ức… để người ta có thể bắt đầu học cách “quên”. Chính Tuấn Vũ đã mang Mã Thế Hà đến bên Di Di để cô có thể quên anh, quên đi đau thương khi mất anh. Bởi: “Có một sự thật là chúng ta luôn yêu người làm chúng ta đau nhiều nhất nhưng lại bỏ qua người luôn dõi theo ta. Tuy nhiên, đến một lúc nào đó, bạn sẽ muốn gắn bó cả đời với người cho bạn điểm tựa chứ chẳng phải người bạn yêu nhất hay người yêu bạn nhất…” - (Trích trong truyện dài “Nếu có một linh hồn yêu em”).
Rồi thời gian sẽ chữa lành mọi viết thương, Khả Di đã tìm được điểm tựa khi ở cạnh Mã Thế Hà và cô bắt đầu mở cửa trái tim mình, để trái tim mình bớt thổn thức vì người đã mất là Tuấn Vũ.
Tuấn Vũ sẽ rất hạnh phúc khi Khả Di của anh tìm được hạnh phúc khi anh không còn ở bên cô được nữa. Không biết Khả Di đã làm theo sự mách bảo của con tim hay sự mách bảo của một linh hồn khi cô quyết định quên Tuấn Vũ? “Không… - Khả Di nói khẽ, giọng cô ấy trùng hẳn xuống - Ngược lại là đằng khác! Vũ sẽ rất vui khi thấy tôi đã có thể đương đầu với mọi việc mà không có sự trợ giúp của anh ấy, sẽ vui khi không còn phải ngày ngày dỗ dành hay lau nước mắt cho tôi… Và quan trọng… - Nói đến đây Di Di chợt cúi mặt xuống thấp - Anh ấy sẽ vui khi biết rằng, tôi đã hoàn toàn quên được anh ấy” – (Trích trong truyện dài “Nếu có một linh hồn yêu em”).
Tình yêu là vậy đó, hạnh phúc là khi người mình yêu hạnh phúc… Có những lúc ta tưởng như có thể chết theo người mình yêu nhưng ta nhận ra rằng chỉ khi ta hạnh phúc thì người ta yêu mới cảm thấy hạnh phúc.
Hãy đọc “Nếu có một linh hồn yêu em” để thấy “sự thật là... Chúng ta trốn vì muốn được tìm thấy. Chúng ta bỏ đi vì muốn biết ai sẽ theo mình. Chúng ta khóc để xem ai sẽ lau đi giọt lệ. Và chúng ta để trái tim tan vỡ, muốn thấy ai sẽ đến và chữa lành trái tim ta.”
**** P/S:
Truyện dài: Nếu có một linh hồn yêu em do Nhà xuất bản Văn học ấn hành
Truyện có tặng kèm bộ Postcard Nếu có một linh hồn yêu em
Đơn vị phát hành độc quyền: Công ty TNHH Văn hóa và Truyền thông Trí Việt - 70 phố Trung Liệt, Quận Đống Đa - Hà Nội - Tel: 04.35626332; 0983607160
Thứ Năm, 4 tháng 10, 2012
Thứ Tư, 3 tháng 10, 2012
smallrose75: Con đường tình yêu muôn đời vẫn thế
smallrose75: Con đường tình yêu muôn đời vẫn thế: Có nhiều người dùng cả đời chỉ để mong muốn tìm được tình yêu đích thực. Cũng có người quen trong chốc lát lại có thể vội vã yêu nhau. Tình...
Con đường tình yêu muôn đời vẫn thế
Có nhiều người dùng cả đời chỉ để mong muốn tìm được tình yêu đích thực. Cũng có người quen trong chốc lát lại có thể vội vã yêu nhau. Tình yêu vốn dĩ là một thứ tình cảm thật kỳ lạ của con người, vừa lung linh vừa khó đoán. Bạn sẽ chẳng bao giờ có thể trả lời được rằng vì sao mình yêu người này nhưng lại từ chối từ tình yêu của người khác dành cho mình. Những lời giải thích đôi khi cũng trở nên thừa thãi vì đơn giản yêu là yêu, thế thôi.
“Nếu như em yêu anh” kể về một đôi trai tài gái sắc gặp nhau vào quãng thời gian đẹp nhất, chia tay vào lúc si mê nhất, và rồi lại gặp lại nhau trong hồi ức đau khổ nhất… Một Đồng Đồng với tình yêu sâu lắng, một Mộng Hàn với tình yêu âm ỉ, một Nhược Phàm với tình yêu của sự hy sinh… Những nhân vật này tạo nên một mối tình tay ba khiến người đọc đi từ cung bực cảm xúc này sang cung bậc cảm xúc khác.
Mộng Hàn đưa Đồng Đồng vào thế giới cổ tích làm bằng thủy tinh nhưng rồi chính tay anh lại phá vỡ tất cả, vào đêm mưa gió, sấm chớp anh đẩy cửa bỏ đi, bỏ lại cô một mình không việc làm, không một xu dính túi ở nơi thành phố xa lạ.
Tiểu thuyết Nếu như anh yêu em do Nhà xuất bản Hồng Đức ấn hành
Đơn vị phát hành độc quyền: Công ty TNHH Văn hóa và Truyền thông Trí Việt - 70 phố Trung Liệt, Quận Đống Đa - Hà Nội - Tel: 04.35626332; 0983607160
“Nếu như em yêu anh” kể về một đôi trai tài gái sắc gặp nhau vào quãng thời gian đẹp nhất, chia tay vào lúc si mê nhất, và rồi lại gặp lại nhau trong hồi ức đau khổ nhất… Một Đồng Đồng với tình yêu sâu lắng, một Mộng Hàn với tình yêu âm ỉ, một Nhược Phàm với tình yêu của sự hy sinh… Những nhân vật này tạo nên một mối tình tay ba khiến người đọc đi từ cung bực cảm xúc này sang cung bậc cảm xúc khác.
Mộng Hàn đưa Đồng Đồng vào thế giới cổ tích làm bằng thủy tinh nhưng rồi chính tay anh lại phá vỡ tất cả, vào đêm mưa gió, sấm chớp anh đẩy cửa bỏ đi, bỏ lại cô một mình không việc làm, không một xu dính túi ở nơi thành phố xa lạ.
Còn với Nhược Phàm và Đồng Đồng, là một mối tình đơn phương từ phía Nhược Phàm. Nhưng có lúc anh nghĩ răng Đồng Đồng sẽ thuộc về anh, nhưng anh đã lầm trong tim Đồng Đồng luôn có hình bóng của Mộng Hàn. Dù anh có dành bao nhiêu tình cảm, bao nhiêu thời gian cho cô thì anh cũng không thể nào mở được cửa trái tim cô.
Đồng Đồng và Mộng Hàn là Yêu và Hận phải không…? Họ yêu nhau đó nhưng lại quyết định xa nhau chỉ vì hiểu lầm. Tình yêu của họ như một trò chơi “cúp bắt”, luôn tìm nhau và lại luôn lẩn tránh nhau. Đôi trai gái này luôn miệt mài đi tìm “một nửa” đang còn thiếu… Sau nhiều thăm trầm cuộc sống họ mới hiểu ra rằng, họ là một nửa của nhau.
Và câu hỏi đặt ra: Nếu thời gian có thể đảo ngược, Mộng Hàn và Đồng Đồng có thể yêu lại một lần nữa mà không chút khúc mắc gì không?
Tình yêu là nơi bắt đầu hay là nơi kết thúc, ai cũng muốn có một kết thúc có hậu... "Nếu như anh yêu em" đã kết thúc một tình yêu bằng một đám cưới ấm áp và tràn đầy tình thương yêu: “Đồng Đồng, anh đợi ngày này đã rất lâu rồi… Chúng ta đã trải qua biết bao sóng gió, anh vẫn cảm thấy hạnh phúc, cảm ơn em luôn cùng anh, em là người đầu tiên cũng là người duy nhất anh yêu trong cuộc đời này, sau này hãy để anh chăm sóc và bảo vệ em, cả đời, cả kiếp… Anh mãi mãi yêu em…”
Tôi nhìn thấy bố mẹ tôi, mẹ của anh còn vui sướng với họ, những người này đã chứng kiến cả quá trình tình cảm của chúng tôi, họ giống tôi đều lén lau nước mắt. Điều khiến tôi ngạc nhiên nhất, tôi bỗng thấy Tưởng Nhược Phàm đứng cạnh bố tôi đang cười với tôi rất dịu dàng. Nước mắt càng nhiều hơn, ngay cả tôi cũng không dám tin, sao tôi lại có thể hạnh phúc như vậy.
Một lát sau tôi nghe thấy người chủ trì hỏi: “Cô Tiêu, đối diện với người chồng tuổi trẻ đầy hứa hẹn, tuấn tú khôi ngô, lúc này nếu để cô nói một câu với anh ấy, cô muốn nói điều gì?”
Tôi hít sâu một hơi, lấy lại bình tĩnh, rồi nín khóc, “Mộng Hàn, thực ra từ ban đầu em quyết định sống cùng anh, đã chưa từng muốn rời xa anh… Có thể gả cho anh là điều em luôn mong đợi…” Nước mắt tôi không nghe lời, cứ khóc thút thít thành tiếng, đột nhiên cảm giác thấy một bàn tay mạnh mẽ ôm tôi vào lòng anh ấy, anh ấy nâng mặt tôi lên, rồi hôn tôi thật sâu, thật chặt.
Bên dưới vang lên tiếng vỗ tay giòn giã.” - (Trích trong tiểu thuyết “Nếu như anh yêu em”).
Tình yêu lạ vậy đó, nhiều khi: Kẻ yêu hoa trồng hoa, hoa chẳng mọc. Kẻ hững hờ, cắm liếu, liễu lại xanh.
Ai đã yêu, đã nếm được mùi vị của ái tình thì sẽ có đủ dũng khí vượt qua mọi trở ngại để đến được tình yêu của mình.
Cuộc sống thiếu tình yêu không phải là sống mà chỉ là sự tồn tại. Không thể sống thiếu tình yêu vì con người sinh ra có một tâm hồn để mà yêu.
Tiểu thuyết “Nếu như anh yêu em” của Hiểu Nguyệt là một thông điệp dành cho những người đang, đã yêu hay đã mất đi tình yêu. Bởi “không có liều thuốc nào cho tình yêu ngoại trừ việc yêu nhiều hơn nữa” – Henry David Thoreau
P/S: Tiểu thuyết Nếu như anh yêu em do Nhà xuất bản Hồng Đức ấn hành
Đơn vị phát hành độc quyền: Công ty TNHH Văn hóa và Truyền thông Trí Việt - 70 phố Trung Liệt, Quận Đống Đa - Hà Nội - Tel: 04.35626332; 0983607160
Thứ Hai, 17 tháng 9, 2012
Nếu Như Anh Yêu Em - Mãi yêu em như mối tình đầu
Tình yêu đầu tiên của Đồng Đồng đó là một câu chuyện tình rất buồn nhưng lại thật sâu sắc và khó quên. Mãi cho đến vài năm sau, đôi khi bất chợt nhớ lại, Đồng Đồng lại cảm thấy lòng mình quặn lên một nỗi đau thật day dứt và khó tả,một nỗi đau mang tên Mộng Hàn và những lúc như thế thì cô lại càng khẳng định được rằng cô vẫn còn yêu Mộng Hàn,rất nhiều..
Dù cho anh ra đi để lại cho cô bao nhiêu câu hỏi mà không bao giờ có lời giải đáp.
Anh đến và đi khỏi cuộc sống của đời cô nhanh như một cơn gió thoảng,mặc dù tình yêu với anh không được trọn vẹn và chỉ mang đến cho cô nước mắt và khổ đau nhưng những ngày tháng ngắn ngủi được ở bên cạnh anh đối với cô đó là những tháng ngày êm đềm và hạnh phúc nhất,
Đôi khi cô tự hỏi: “Tình yêu là gì chứ?
Khi mới quen biết nhau, tình yêu là những lời hứa hẹn, là những nụ hôn nồng nàn, là sự cháy bỏng khi lần đầu tiên chạm vào nhau, sự xa lạ, dường như đã dung hòa ngọn lửa trong nhau, đã từng là sự theo đuổi duy nhất trong cuộc đời tôi.
Nhưng bây giờ, tôi đã hoàn toàn thất vọng đối với hai chữ tình yêu này, không có tình yêu, hôn nhân với tôi cũng chỉ là một ảo tưởng.” – Trích Nếu như anh yêu em
Bời, “… trong ba năm qua, trong lòng tôi vẫn luôn có một sự mong đợi mong manh ở anh ta, nhưng hôm đó sau khi tôi gọi cho anh ta cuộc điện thoại duy nhất đó, sự dựa dẫm trong tình cảm cuối cùng, tình nghĩa tốt đẹp còn sót lại trong tôi, đã hoàn toàn không tồn tại nữa” Trích Nếu anh yêu em
Sự mong nhớ, sự chờ đợi đã khiến trái tim cô trở lên khô cằn, và cô tưởng như đã “không thể yêu” thêm được ai từ khi Mộng Hàn bỏ đi. Cuộc sống với một trái tim băng giá… lại khiến nhiều trái tim rung lên vì cô. Nhưng cô lại không thể đáp lại bất kỳ một ai bởi… yêu… hận với cô là Mộng Hàn. Càng yêu bao nhiêu cô lại càng hận anh bấy nhiêu.
“…..Ba năm, thời gian tốt đẹp của đời người con gái có thể có được bao nhiêu lần ba năm đây?”
….. Kết hôn năm 22 tuổi, một năm sau thì chia tay, đến bây giờ tôi vẫn chưa qua tuổi 26. Trong công ty có rất nhiều người phụ nữ đã quá tuổi 30 mà vẫn chưa có bạn trai, nhưng người ta vẫn còn tư thái của thiếu nữ, còn trái tim tôi, lại sớm đã han rỉ rồi…” Trích Nếu như anh yêu em
Ba năm sau… cô gặp lại một Mộng Hàn hoàn toàn khác… người khiến cô càng hận lại càng yêu… Tình yêu của cô và Mộng Hàn như một tròn “cúp bắt” người này đuổi theo người kia… cứ thế như một vòng tròng mà không sao thoát ra được.
“Nếu như anh yêu em” Một câu hỏi nghi hoặc của Đồng Đồng mà cần Mộng Hàn giải đáp… và sự giải đáp của anh chính là “ Anh yêu Em”… Sự xa cách chỉ làm bùng ngọn lửa tình yêu của hai người và khiến hai người hiểu rằng họ sinh ra để dành cho nhau.
Bỏ trò chơi “cúp bắt” họ bắt đầu một cuộc sống mới, bằng một đám cưới mới… Tình yêu luôn là vậy… mong manh nhưng có sức sống vô cùng mãnh liệt.
Hãy yêu để được yêu cùng “Nếu như anh yêu em”
TP. Nếu như anh yêu em
TG. Hiểu Nguyệt
Nhóm dịch: Hồng Tú Tú
NXB Hồng Đức Ấn Hành
PHĐQ: Công Ty TNHH Văn hóa và Truyền thông Trí Việt - 70 phố Trung Liệt, Quận Đống Đa - Hà Nội - Tel: 04.35626332
Thứ Hai, 10 tháng 9, 2012
Mẹ chồng quyền thế của tôi - Một tình yêu đích thực có thể vượt qua tất cả!
Làm thân con gái ai cũng sợ một lúc nào đó phải đi làm dâu... nếu gặp được người mẹ chồng biết thông cảm thì không sao, nếu gặp phải mẹ chồng khó tính thì ... đúng là... khổ cả một đời.
Đọc "Mẹ chồng quyền thế" để thấy được làm dâu là thế nào???
" Mẹ chồng trừng mắt nhìn cô “Việc này không do con quyết định, đây là gia quy. Huống hồ, một người phụ nữ muốn giữ được người đàn ông của mình thì cần giữ được dạ dày của anh ta.”
Thẩm Khả Tân đặt đũa lên bát nhìn mẹ chồng “Ý
của mẹ là mẹ nấu nướng cũng rất giỏi?”
“Đương nhiên.” Dương Nhã Bội đắc ý ra mặt, “Nhớ năm đó…”
“Không cần phải nhớ năm đó nữa.” Thẩm Khả Tân ngắt lời bà “Nói tới hiện tại thôi. Lẽ nào gần đây mẹ không đọc tạp chí, có tạp chí lá cải nói bố đang có quan hệ không rõ ràng với một nữ minh tinh…”
Tú Trinh vội vàng ngắt lời: “Đừng nói nữa.”
“Tú Trinh.” Mặt mày Dương Nhã Bội trở nên u ám: “Tạp chí đâu?”
Tú Trinh đứng dậy lắc đầu liên tục: “Bố không có quan hệ với người khác.”
Ánh mắt Dương Nhã Bội dán lên mặt Thẩm Khả
Tân, giọng điệu rất khó nghe: “Con tiếp tục nói.” Thẩm Khả Tân không để ý đến ánh mắt cầu cứu
của Tú Trinh, từ từ nói: “Con chưa bao giờ để ý đến
chuyện riêng của người khác. Nhưng con muốn nói rõ cho mẹ biết, giữ được dạ dày của một người đàn ông không có nghĩa là sẽ giữ được trái tim của người đó. Lấy bố ra làm ví dụ, việc ông ấy nhìn Đông ngó Tây, ăn ở hai lòng chắc chắn không phải bắt đầu từ cái dạ dày.”
Khả Tân vừa dứt lời, chiếc kéo cắt tôm trong tay mẹ chồng cô kêu “cạch” một tiếng. Ánh mắt sắc như dao, bà quay sang Tú Trinh, xác nhận: “Ông ấy đi đâu?”
Tú Trinh sợ hãi buột miệng: “Nhà nữ minh tinh.” Nói xong, cô hốt hoảng đưa tay lên bịt miệng.
Thẩm Khả Tân tiếp tục cúi xuống ăn cơm như không hề có chuyện gì xảy ra, Dương Nhã Bội cầm kéo đập mạnh xuống bàn, tức giận hét lên “Cả hai đi theo mẹ.”
Thẩm Khả Tân nhún vai “Mẹ, sự việc không hay nên giữ kín, thêm người nào là mất mặt với người đó. Một người luôn muốn giữ thể diện như mẹ nên tự đi.”
Dương Nhã Bội ra lệnh: “Mẹ muốn các con đi học tập kinh nghiệm! Tất cả cùng đi.”
Thẩm Khả Tân lấy khăn lau miệng, đứng dậy với dáng vẻ mệt mỏi: “Thôi được.”
Mẹ chồng muốn ra oai, cô sẽ cho bà ta được toại nguyện! " Trích mẹ chồng quyền thế.
Mẹ chồng và con dâu luôn có một cuộc chiến ngầm để nắm giữ trái tim của một người đan ông đó chính. Một cuộc chay đua không mệt mỏi và những cuộc chiến ngầm khốc liệt khiến người trong cuộc ít nhiều cũng rơi nước mắt.
Đọc "Mẹ chồng quyền thế của thôi" mới thấy thế nào là làm dâu, thế nào để thành người vợ tốt người con dâu tốt.
Hãy yêu chồng để có thể chịu đựng những cách xử sự không phải của mẹ chồng bởi:
"Chắt chiu tự những ngày xưa
Mẹ sinh anh để bây giờ cho em"
p/s:
Đại chiến mẹ chồng nàng dâu
MẸ CHỒNG QUYỀN THẾ CỦA TÔI
Tiểu thuyết: Liên Tâm
NHÀ XUẤT BẢN HỘI NHÀ VĂN ấn hành
LIÊN KẾT XUẤT BẢN
CÔNG TY SÁCH HƯƠNG GIANG
Số 215, Ngõ 3B Đặng Thái Thân - Hoàn Kiếm - Hà Nội
Điện thoại/ Fax: 04 39 33. 63 65
E-mail: sales@huonggiangbooks.com.vn
Website: www.huonggiangbooks.com.vn
Mẹ chồng quyền thế của tôi - Một tình yêu đích thực có thể vượt qua tất cả!#post13446519
Thứ Ba, 31 tháng 7, 2012
Thứ Ba, 8 tháng 5, 2012
Thứ Năm, 26 tháng 4, 2012
Mẹ ơi chồng con đang khóc - Giọt nước mắt đàn ông
Mẹ chồng nàng dâu: Chuyện của muôn thủa... Nhưng một nàng dầu có tận hai mẹ chồng thì không phải ai cũng được hưởng "diễm phúc đó"
Một nàng dâu, một mẹ chồng đã là cả một sự phức tạp nhưng nếu bạn rơi vào "diễm phúc" được làm dâu với hai người mẹ chồng thì bạn nghĩ sao?
Bạn không những chỉ bị soi xét bởi một mà là hai mẹ chồng mà còn là người luôn phải đứng giữa hai chiến tuyến giữa mẹ cả và mẹ hai.
Tất nhiên đôi khi chính bạn là cái bia đỡ những làn đạn của Mẹ cả dành cho mẹ Hai thì bạn sẽ phải làm gì?
Chắc bạn rất tò mò phải không? "Mẹ ơi chồng con đang khóc" chính là cuốn từ điển để bạn có thể tra cứu bất cứ lúc nào khi bạn gặp phải những tình huống dở khóc dở cười như vậy
Con trai : “Mẹ, lại xảy ra chuyện gì vậy?”
Mẹ Cả: “Dẹp ra, không phải chuyện của con, con đứng chắn ở đó làm gì? Ta có ăn thịt vợ con đâu! Ta chỉ muốn hỏi nó, vẫn còn trẻ như thế, nó là bị gãy mất cánh tay hay gãy mất chân rồi? Nhà ta không phải danh gia vọng tộc gì, cô ta cũng không phải là đại tiểu thư sinh ra từ trong ổ vàng ổ bạc, thì dựa vào cái gì mà lông bông? Dựa vào cái gì mà ở nhà nhàn hạ làm bà lớn?”
Con dâu: "… Cô thẳng ngực lên nói đầy chí khí: “Mẹ đã sống bao nhiêu năm rồi, chắc là phải hiểu được đạo lý gả cho ai mặc và ăn theo đó chứ? Chồng con vui vẻ nuôi con, mẹ tức à? Giận à? Khó chịu có đúng không? Thế mẹ cũng phải chịu thôi.”…, “mẹ muốn anh ấy đánh con rụng hết răng có đúng không? Trên đời này có người mẹ chồng nào lại ác độc như mẹ không? Cả ngày chỉ muốn con trai mình đánh con dâu, còn mẹ thì đứng ở một bên cười tươi đúng không? Mẹ không muốn con trai và con dâu mẹ hòa thuận với nhau thì thôi, còn gây chuyện cho họ nữa…”
Lời nói khiến trái tim người phụ nữ tan chảy khi người chồng chia sẻ nỗi niềm khi phải đứng giữa "Mẹ - Vợ - Mẹ - Em"
“Lấy em về, anh thực sự muốn mang lại hạnh phúc cho em, muốn cùng em xây đắp ngôi nhà yên ấm. Nhưng con đường đời mà con người phải đi rất dài, con đường này không phải lúc nào cũng bằng phẳng, dọc đường sẽ có rất nhiều chỗ gập ghềnh mà chúng ta không thể đoán biết trước được, nhưng chỉ cần chúng ta tin tưởng lẫn nhau, hợp sức lại với nhau, tất cả những khó khăn chúng ta đều sẽ vượt qua được.
Trên đời này không có ngọn núi nào không trèo qua được, cũng không có con sông nào không vượt qua được, anh biết để em bị kẹp giữa hai người mẹ chồng, còn Hân Di…”
… Trịnh Sảng nắm chặt bàn tay Tiêu Mai nói, “những ấm ức, tức giận trong lòng em, anh hiểu hết. Trước khi lấy nhau, anh đã hứa sẽ dùng đôi cánh tay này đem đến cho em một bầu trời trong xanh yên bình. Nhưng anh chưa làm được, anh thất hứa, xin lỗi em.”
Những câu chuyện dở khóc dở cười khiến người đọc đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, chuyện tưởng như không thể lại có thể xảy ra ....
Để chúng ta… dùng sự thấu hiểu đặt ở tâm hình tròn, lấy sự bao dung dùng làm bán kính, dùng tình yêu để vẽ nên một hình tròn thật lớn; gói gọn cả tình yêu, tình thân, tình bạn vào trong lòng hình tròn lớn đó, để tình yêu bay lên nơi cửa sổ của tâm hồn và cùng đón làn gió của hạnh phúc!
***
P/S
Tác phẩm: Mẹ ơi chông con đang khóc
Ấn hành: Nhà xuất bản Hồng Đức
Đơn vị phát hành độc quyền: Công ty TNHH Văn hóa và Truyền thông Trí Việt - 70 phố Trung Liệt, Quận Đống Đa - Hà Nội - Tel: 04.35626332; 0983607160
Thứ Hai, 5 tháng 3, 2012
Món quà ý nghĩa ngày 8/3
Mọi người nghĩ rằng “8/3” là ngày mà một nửa của họ sẽ tặng một món quà nho nhỏ cho họ để chứng minh tình yêu của mình. Nhưng riêng tôi, ngày 8/3 có một ý nghĩa đặc biệt khác - đó là tôi có thể mua một món quà nhỏ nhỏ cho tôi, cho mẹ, cho chị và cho những người bạn gái thân của tôi. Bởi trong tôi, ngày đó thật sự có ý nghĩa .
Nhiều khi ta cứ nghĩ rằng một bó hoa cũng làm nên một món quà đầy tình cảm nhưng riêng tôi chỉ cần một cuốn sách nhỏ nhưng mang đầy ý nghĩa chính là món quá không thể thiếu trong ngày “Phụ nữ”.
Nhiều khi ta cứ nghĩ rằng một bó hoa cũng làm nên một món quà đầy tình cảm nhưng riêng tôi chỉ cần một cuốn sách nhỏ nhưng mang đầy ý nghĩa chính là món quá không thể thiếu trong ngày “Phụ nữ”.
Một người bạn nói với tôi rằng, sách chính là món ăn tinh thần mà con người cần có trong thời buổi kinh tế khó khăn này. Một món ăn mà ta có thể ăn hoài mà không biết chán, nhất là khi món ăn đó được làm nên bởi sự chia sẻ của mọi người.
Khi yêu, ai cũng muốn ở bên người mình yêu nhưng không phải ai cũng làm được như vậy. Đôi khi chỉ một chút hiểu lầm nhỏ cũng dẫn đến sự tan vỡ trong tình yêu, nhưng nếu như bạn suy nghĩ một chút bạn sẽ biết phải làm thế nào để giữ lại tình yêu của mình. Chỉ một mẹo nhỏ như tôi đã từng làm, bạn sẽ thấy nó có sức mạnh như thế nào với tình yêu. Hãy làm theo tôi bạn nhé, hãy tặng cho người mà bạn muốn giữ họ bên mình cuốn : “Anh sẽ lại cưa em nhé” trong ngày Valentine này, Tôi chắc chắn rằng, dù bạn có sai lầm gì bạn sẽ được người ấy thứ tha.
Đã khi nào bạn cho ai đó làm thần tượng của mình không? Có thể là không nhưng biết đâu đấy người mà bạn thương yêu lại có thần tượng. Thế thì cần gì phải suy nghĩ nữa, hãy cùng “Tôi và thần tượng” góp lên một mùa “Tình yêu” đầy ý nghĩa cho người bạn yêu quý. Bởi thần tượng chính là cái mà con người ta không có và muốn vươn tới.
Đôi khi ta tự hỏi tình yêu là gì.... có phải là nỗi nhớ xếp thành hàng phía sau lưng người con gái không? Với tình yêu đã qua, ta biết đối mặt ra sao?
Có một câu thơ thế này:
Cho tôi một chấm trong trời đất,
Để nứu tôi vào em với tôi.
Nứu giữ ai đó, nứu giữ tình yêu đã mất.... để làm gì chứ, bởi người đó đã thành “người xưa” của mình rồi. Nhưng ta không thể quên ngay được, trái tim vẫn còn thổn thức vì nhớ thương. Hãy để “Thư gửi người yêu cũ” xoa dịu nỗi đau cho bạn, để bạn cảm thấy rằng: “ Nhìn lên trên cao, mặt trời vẫn tỏa sáng” – tình yêu cũng vậy, hãy nhìn về phía trước, nơi đó sẽ có người đợi và yêu bạn. Bởi tình yêu của bạn tạo ra từ cá mùa xuân hạ thu đông và một mùa đặc biệt là muồn "tình yêu" nó kết nối bốn mùa còn lại, người ta còn gọi nó là " Năm mùa Yêu".
Sự mất mát trong tình yêu, nỗi đau mà người ấy để lại trong bạn sẽ khiến bạn mềm yếu và cần một chỗ dựa tình thần. Chỗ dựa tình thần tốt nhất mà tôi muốn tặng bạn đó là cuốn “Tựa vai, đưa tay đây mình nắm”, bởi tất cả trong chúng ta đều cần một điểm tựa để vượt qua nỗi đau một cách nhanh nhất và dễ dàng nhất.
Nói quên là dễ thì không phải, nhưng mình sẽ tìm nỗi nhớ trong sự quên lãng là cách quên dễ dàng nhất. “Học quên để nhớ cho nhiêu....”, bạn hãy viết nỗi nhớ vào tờ giấy, bỏ vào trong một cái chai và đậy nút lại. Hãy thả nó xuống dòng sông gần bạn nhất, biết đâu đó nỗi nhớ của bạn sẽ được nguôi ngoai. Hoặc nếu bạn ngại làm điều đó bởi bạn nghĩ điều đó rất “trẻ con” và bạn không thể làm nó. Nhưng bạn lại tò mò muốn biết liệu có ai đó “trẻ con” mà làm điều đó không, điều thắc mắc của bạn sẽ được “giải đáp” khi bạn đọc cuốn “những lá thư trong chai”... Thật tuyệt vời khi được đọc những ý nghĩ của người khác phải không bạn. Bời tình yêu là cái mà người ta khó chia sẻ với người thân nhưng lại dễ dàng chia sẻ với những người không quen biết.
Mùa đông rất lạnh, nhưng nếu như bạn được sưởi ấm tâm hôn bằng một ai đó, một cái gì đó thì bạn sẽ không cảm thấy lạnh nữa. Một lúc nào đó bạn cảm thấy cô đơn thì bạn hãy thử làm giống tôi. Bạn hãy tìm góc nào đó trong một quan nhỏ, ngồi nhâm nhi ly cafe và lật từng trang “Cafe blog” để cùng thổn thức với những trái tim mong manh trong đó. Để được yêu, để được giận hờn, để được thứ tha... tôi tin chắc rằng, sự cô đơn của bạn sẽ tan biến mất... bởi sự ấm áp từ những câu chuyện nhỏ trong “Cafe blog”.
Ai nó đã nói với tôi rằng: mảnh đất giữ chân một người là mảnh đất mà nơi đó có người mình yêu thương đang sống. Đối với tôi đó chính là Hà Nội, bởi Hà Nội lưu giữ kỷ kiệm của tuổi thơ tôi, lưu giữ kỷ niệm của tôi và người đó bởi vậy Hà Nội chính là tình yêu của tôi. Có một bài hát có câu như thế này: “Yêu Anh em yêu Hà Nội....”, và tôi cũng vậy.
Hà Nội đối với bạn như thế nào? Còn với tôi Hà Nội chính là “tình yêu và nỗi nhớ”. Bởi thế tôi đã lưu giữ Hà Nội của tôi qua cuốn “Hẹn gặp anh ở Hà Nội”... còn bạn thì sao? Bạn yêu Hà Nội chứ? Có thể bạn không phải người Hà Nội nhưng biết đâu đấy bạn đã hoặc đang sống ở Hà Nội thì thì sao? Bạn đừng bỏ nỡ tình yêu của bạn cùng “Hẹn gặp anh ở Hà Nội”, bởi “Hẹn gặp anh ở Hà Nội” chính là mòn quà cực kỳ tuyệt vời đối với nhưng ai “yêu Hà Nội”mà đang ở xa Hà Nội.
Yêu là gì? Câu hỏi mà có rất nhiều đáp án.
Yêu là gì? Câu hỏi mà có rất nhiều đáp án.
"Phải yêu bao nhiêu mới đủ?" - Nếu bạn cần câu trả lời, chắc không thể bỏ qua cuốn : "Phải yêu anh bao nhiêu mới đủ". Bởi trong đó bạn sẽ được chia sẻ, được băng qua những khu vườn cảm xúc. Được yêu, được ghét được giận hờn vu vơ...
Yêu là gì? Yêu là bạn muốn cho những người bạn yêu được hạnh phúc. Hãy mang hạnh phúc cho những người bạn yêu bằng những món quà đầy ý nghĩa nhé.
Những cuốn sách tôi thích, những cuốn sách bạn thích, những cuốn sách đầy ý nghĩa sẽ là món quà đầy ý nghĩa cho bọn, cho tôi và cho những người phụ nữ mà ta yêu mến.
Những cuốn sách tôi thích, những cuốn sách bạn thích, những cuốn sách đầy ý nghĩa sẽ là món quà đầy ý nghĩa cho bọn, cho tôi và cho những người phụ nữ mà ta yêu mến.
Thứ Bảy, 3 tháng 3, 2012
“Em còn nợ anh một tiếng yêu” - Tim em như ngừng thở khi không có anh#post23419904
Thứ Sáu, 2 tháng 3, 2012
smallrose75: Món quà đầy ý nghĩa tặng người phụ nữ tôi yêu
smallrose75: Món quà đầy ý nghĩa tặng người phụ nữ tôi yêu: Một người đàn ông đã nói rằng: “ Phụ nữ là vật để quyến rũ người khác, họ dùng thân thể quyến rũ chúng ta, sau đó dùng tinh thần để đánh ...
Món quà đầy ý nghĩa tặng người phụ nữ tôi yêu
Một người đàn ông đã nói rằng: “Phụ nữ là vật để quyến rũ người khác, họ dùng thân thể quyến rũ chúng ta, sau đó dùng tinh thần để đánh bại chúng ta, cho nên, không phải quân địch mưu gian mà là quân ta ngu xuẩn, ai bảo chúng ta tình nguyện nhảy vào cái giếng mềm mại do họ xây nên.” - (Trích trong tiểu thuyết “Khi em khóc làm tim anh nhói đau!”).
Khi họ rơi vào giếng mềm mại đó rồi thì họ khó lòng có thể thoát ra được và họ luôn muốn mãi ở trong cái giếng mềm mại đó. Vì thế họ đã quyết định bước sang một trang mới, đó là bước chân vào hôn nhân. Dù đôi khi họ không thể định nghĩ được thế nào là hôn nhân và phải làm gì để giữ được cuộc hôn nhân đó. Họ nghĩ thật đơn giảm:“…. Kết hôn thật là tốt, không còn sợ bị cha mẹ phản đối, cũng không cần giấu giấu diếm diếm. Nửa đêm tỉnh dậy người ấy đang nằm cạnh mình, muốn yêu thế nào thì yêu, rất thoải mái rất yên tâm.” - (Trích trong tiểu thuyết “Khi em khóc làm tim anh nhói đau!”).
Đàn ông lấy vợ luôn muốn người vợ phục tùng mình nhưng mình vẫn luôn là người tự do, làm gì mình thích và không bao giờ mong muốn đón nhận sự cằn nhằn của người vợ. “Có lẽ yêu cầu tình yêu giữa đàn ông và đàn bà sinh ra đã có sự khác biệt. Nếu như phụ nữ cẩn thận chu đáo còn đàn ông lại vô tâm vô tính; phụ nữ thích sự lãng mạn còn đàn ông lại cứng nhắc; phụ nữ đa sầu đa cảm còn đàn ông lại khô cứng, không để ý quá nhiều.” - (Trích trong tiểu thuyết “Khi em khóc làm tim anh nhói đau!”).
Vì thế, họ hoàng toàn không muốn thay đổi mình mà luôn muốn đối phương vì mình mà thay đổi. Anh chàng Cát Lực trong tiểu thuyết “Khi em khóc trái tim anh nhói đau!” cũng vậy, anh luôn muốn làm gì mà anh thích mặc cho vợ anh – Chân Như ra sao thì ra. Vậy nên đã tạo nên cuộc chiến giữa hai người và kết thúc cuộc chiến đó chính là sự đổ vỡ trong hôn nhân. “Hai người đã từng cho rằng có thể ở bên nhau để đi đến cùng trời cuối đất thế mà nay đã không còn liên quan đến nhau nữa, là lỗi của ai? Đấy là lỗi của người phụ nữ làm thủ tục! Cô ta đã lấy đi tờ giấy chứng nhận kết hôn màu đỏ, trả lại cho họ tờ giấy chứng nhận ly hôn.” - (Trích trong tiểu thuyết “Khi em khóc làm tim anh nhói đau!”).
Ly hôn không phải cách giải quyết tốt nhất nhưng đôi khi nó lại là “lý do mới” để người trong cuộc có thể nhìn lại mình, để tìm lại những gì đã mất. Cát Lực cũng vậy, khi anh biết tình yêu sắp tuột khỏi tay, anh đã tìm mọi cách để giữ lại tình yêu đó, giữ lại người con gái mà anh muốn cùng nhau sống trọn đời. Cát Lực hiểu rằng, phụ nữ rất đơn giản chỉ cần mình quan tâm đến họ một chút, lãng mạn một chút thì mọi lỗi lầm của mình sẽ được họ thứ tha. “Tình yêu là một việc lãng mạn và hạnh phúc, sau khi trải qua mối tình mất mát lại tìm thấy, hai người đều trân trọng hơn, Cát Lực không còn vô tâm nữa, không còn tính gia trưởng, Chân Như cũng không ngang ngược, không nông nổi nữa. Trước đây Chân Như thường than vãn Cát Lực không biết lãng mạn, không chu đáo, Cát Lực của hôm nay như thay xương đổi thịt, tặng hoa, dùng bữa trong ánh nến, nghe nhạc, dã ngoại; những “thủ thuật” coi thường nhất, bây giờ anh vận dụng từng lần từng lần một, Chân Như say sưa bên trong đó.
Cát Lực chiều Chân Như như hoàng thái hậu, ngoài nấu cơm, việc nhà một tay Cát Lực bao hết. Ăn cơm tối xong, Cát Lực luôn là người gọt hoa quả để trước mặt cô, từng miếng một đưa vào miệng cô. Chân Như ngồi hưởng sự cung phụng từ người yêu.” - (Trích trong tiểu thuyết “Khi em khóc làm tim anh nhói đau!”).
Bởi với anh – Chân Như là duy nhất - “Chân Như, anh yêu em! Từ ngày đầu tiên quen biết, anh đã yêu em rồi, chưa bao giờ thay đổi, mãi mãi cũng không thay lòng. Em là nữ vương của anh, anh mãi mãi yêu em!” - (Trích trong tiểu thuyết “Khi em khóc làm tim anh nhói đau!”).
Tình yêu rất đơn giản, cho và nhận. Hôn nhân cũng vậy, cần tình yêu, cần cho và nhận và hơn hết hôn nhân cần dung hòa cái tôi của mỗi người để xây dựng cái chung được bền lâu.
Hãy đọc “Khi em khóc làm tim anh nhói đau!” để thấy được triết lý: “Tình yêu như thứ mật ngọt được đun sôi, đun lâu quá sẽ khiến nó cháy và trở nên đắng ngắt. Yêu và hận luôn hoán đổi không ngừng, nếu như vẫn còn yêu thì xin đừng phụ bạc tình yêu…”
********
Thông tin phát hành:
Tiểu thuyết tình yêu: Khi em khóc, trái tim anh nhói đau!
Tác giả: Văn Hân Nguyệt, Nhóm Hồng Tú Tú dịch
NXB Hồng Đức ấn hành
Giá bán: 88.000Đ
Đơn vị phát hành độc quyền: Nhà sách Minh Lâm
Tiểu thuyết tình yêu: Khi em khóc, trái tim anh nhói đau!
Tác giả: Văn Hân Nguyệt, Nhóm Hồng Tú Tú dịch
NXB Hồng Đức ấn hành
Giá bán: 88.000Đ
Đơn vị phát hành độc quyền: Nhà sách Minh Lâm
52 Hai Bà Trưng – Hoàn Kiếm - Hà Nội
ĐT: 043.9 427 393. ĐT/Fax: 043.9 427 407 - 043.9 387 391
Website:nsminhlam.com.vn-Email:nsminhlam@gmail.com Sách phát hành ngày 12/2/2012 tại các siêu thị và hiệu sách trên toàn quốc.
Thứ Năm, 1 tháng 3, 2012
smallrose75: Phụ nữ - Đồ trang sức hay những mảnh ghép cuộc đời...
smallrose75: Phụ nữ - Đồ trang sức hay những mảnh ghép cuộc đời...: Tiền nhân đã có câu: “Đằng sau thành công của một người đàn ông luôn có bóng dáng một người phụ nữ”. Vậy người phụ nữ chính là đồ trang s...
smallrose75: Phải yêu anh bao nhiêu mới đủ ???
smallrose75: Phải yêu anh bao nhiêu mới đủ ???: Lời thì thầm bất cẩn Đ ời thật lạ! Tại sao người ta biết yêu là đau mà sao cứ mãi lao đầu vào nó vậy nhỉ, tôi cứ hay cười vào những co...
smallrose75: Yêu thương thật quá mong manh
smallrose75: Yêu thương thật quá mong manh: Năm đó, tại sao lại đến? Ngày đó, tại sao lại đi? Tình yêu đang ở lúc đẹp nhất, chúng ta lại buông tay; Lúc mở mắt ra, vết thương....
Phải yêu anh bao nhiêu mới đủ ???
Lời thì thầm bất cẩn
Đời thật lạ! Tại sao người ta biết yêu là đau mà sao cứ mãi lao đầu vào nó vậy nhỉ, tôi cứ hay cười vào những con người lụy tình... ấy vậy mà....Ai cũng bảo em ngốc khi xung quanh em có biết bao người để lựa chọn, vậy mà em cứ mãi tương tư về một người rất đỗi bình thường. Ừ... thì em ngốc, nhưng sao muốn quên một người lại khó và... đau khổ đến như vậy... Kể từ khi xa anh nụ cười đã không dành cho em nữa – em dành tặng nó cho những người thân yêu của mình! Thay vào đó em hay thể hiện cảm xúc của mình qua đôi mắt…! Có người nói: “Đôi lúc anh nhìn thấy trong mắt em một chút buồn, xa xăm và hoài cảm”... Đúng là thế, vì cứ mỗi khi có một chút khoảng lặng em lại thích nép mình bên một góc nhỏ bình yên nào đó, đưa mắt nhìn một cách vô hồn vào khoảng trời phía trước, mặc cho những làn gió vô tình cứ đưa những hạt mưa lạnh buốt vương lên đôi bàn tay bé nhỏ, gió thổi bay làn tóc em và cứ thế em thả trôi suy nghĩ của mình theo chiều gió…Cũng đã hơn hai năm rồi, kể từ ngày em và anh xa nhau... nhưng, không có giờ phút nào là em không nhớ về anh. Những dư âm và hương vị tình yêu mà anh mang đến vẫn luôn sống trong ký ức của em, mọi thứ cứ như vừa xảy ra hôm qua vậy... rất rõ... rất rõ... Anh... đã cho em biết thế nào là hạnh phúc khi được sống trong vòng tay yêu thương, sự che chở của anh. Và cũng từ khi quen anh em mới biết thế nào là chờ đợi, nhớ nhung và... đau khổ. Chia tay, em muốn mình quên anh để bắt đầu cuộc sống mới nhưng cố quên lại càng thêm nhớ. Mọi thứ xung quanh đều gợi lên những kỷ niệm về anh.Ngay lúc này đây khi ánh trăng len vào trong phòng, em lại nhớ về anh. Nhớ những ngày hai đứa nắm tay đi dưới con đường đá, không có hoa sữa cũng không có những ánh đèn đầy màu sắc mà chỉ có những bóng đèn đường le lói và những ánh sao đêm, chỉ vậy thôi nhưng đối với em như vậy đã là quá đủ... Và cũng nơi đó, anh đã trao cho em nụ hôn đầu đời đầy vụng về và bỡ ngỡ. Bất ngờ, hồi hộp... em vội đẩy anh ra, quay lưng đi, giả vờ giận dỗi nhưng thật ra là để giấu đi gương mặt đang dần nóng lên và cố che đi sự ngượng ngùng của mình. Anh lại thế, lại lẽo đẽo theo sau năn nỉ, chắc lúc đó ông trăng cũng đang nhìn hai đứa mình và mỉm cười anh nhỉ?Còn nữa, em rất yêu biển, yêu cái cảm giác thanh thản, dễ chịu khi đứng trước một màn đêm yên tĩnh. Chỉ có những gợn sóng trắng vỗ nhẹ vào bờ. Em chỉ không thích những làn gió và những lớp cát dày cộm ở đó thôi. Vì gió thổi tóc em bay, nó làm cho em có cảm giác lạnh... còn cát thì làm vướng chân em, rất khó đi, khi buổi trưa thì nó còn rất nóng... nhưng có anh rồi, em không còn lý do nào để ghét nó nữa vì khi bên anh em luôn có cảm giác thật ấm cúng, anh luôn ở bên cạnh em vì sợ em lạnh lại còn vuốt nhẹ mái tóc của em, mỗi khi nó bị gió thổi. Vì sợ em bị cát làm nóng chân nên lúc nào em cũng được anh cõng trên lưng và kể cho em nghe những câu chuyện vu vơ, bờ cát còn in lại những dấu chân tình yêu của anh và em nữa, cảm giác thật bình yên... và như thế em yêu mọi thứ của biển, kể cả gió và cát...
Không thể đi hết được chặng đường, vì đã không có ai lau mồ hôi cho em, không ai chịu ngồi nghỉ mệt cùng em, không ai chìa tay ra để kéo em lên... và... quan trọng là em đã không còn có anh bên cạnh...
Giờ đây, những lúc đứng giữa đám đông em cảm thấy mình cô đơn và lạc lõng biết chừng nào, những lúc đó, em lại đảo mắt nhìn xung quanh, tìm kiếm một ai đó... - thật ra là em đang tìm anh, dù biết điều đó là không thể, em tìm kiếm anh... chỉ để nhìn... vậy thôi... nhưng không lần nào gặp được. Em nghĩ mình đang chạy theo một cái gì đó thật vô vọng, không có điểm đến, mà em vẫn chưa tìm được lối ra và em sẽ không thể nào dừng lại được khi em vẫn còn suy nghĩ về anh...
Em... anh, giờ đây mỗi người một ngả – anh là mối tình đầu của em, là người em dành trọn con tim của mình. Chưa bao giờ em hết yêu anh, kể cả khi em chủ động nói lời chia tay dành cho anh. Không phải em không đủ sức giữ tình yêu của mình mà là em đã không đủ sức để thay đổi con người của anh. Em muốn người mình yêu là một người đàn ông thật sự, là người trí thức, đủ bản lĩnh để xây dựng một mái ấm gia đình vững chắc. Nhưng anh vẫn không thể nào làm được, anh đã bỏ học, bỏ một tương lai tươi sáng đang chờ anh phía trước. Anh biết, điều đó em không thể chấp nhận, em không thể yêu một cách mù quáng mà không nghĩ đến tương lai và anh cũng biết làm như thế anh sẽ... mất em, đúng không? Chính điều đó đã khiến em nhận ra rằng: “Anh không yêu em nhiều như em đã nghĩ”. Thực tế, là anh chưa từng quan tâm đến suy nghĩ của em và em nghĩ mình đã thất bại khi không thể trở thành động lực để anh đi tiếp con đường của mình.
Tình yêu em dành cho anh vẫn chưa đủ sao anh?
Sau hai năm gặp lại, em không thể nào che giấu được cảm xúc của mình, hạnh phúc trong em đang ngập tràn, tim bỗng đập nhanh hơn, nó như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, em chỉ biết đứng lặng... Nhưng thật buồn, vì ngày hôm đó không phải anh đến tìm em mà là đi rước người yêu của mình, nhìn vẻ mặt hạnh phúc của anh, lòng em như quặn thắt. Nhưng biết làm sao được, cũng đã đến lúc anh phải tìm cho mình một hạnh phúc mới. Chỉ có em là ngốc, lúc nào cũng nhớ về anh và em biết, em biết mình đã thật sự mất anh...
Bao năm qua, dù chia tay nhưng em vẫn luôn trốn tránh với thực tại và tự đặt cho mình một niềm tin rằng anh vẫn yêu em, nó là động lực để em vững bước hơn trong những ngày không có anh bên cạnh. Em không dám đối diện với sự thật, em tự đưa mình vào trong một thế giới ảo với những suy nghĩ ảo. Để rồi khi bước ra, em đã không còn là chính mình nữa. Làm sao em có thể quên, khi mọi thứ xung quanh em luôn gắn liền với những kỷ niệm về anh, và càng khó quên hơn khi mỗi đêm anh lại xuất hiện trong giấc mơ của em một cách ân cần và nhẹ nhàng, vẫn ánh mắt đó, vẫn nụ cười đó đã từng khiến trái tim em phải lỗi nhịp. Em ghét lắm, ghét cái lạnh của buổi sáng, ghét tiếng gà gáy, ghét những tia nắng ban mai khi nó rọi vào khung cửa sổ... Em ghét tất cả những thứ có thể làm cho em tỉnh giấc... vì khi đó... anh lại rời xa em.
Nghĩ về anh em lại viết nhật ký, mỗi trang giấy là cả một nỗi lòng của em, là trống vắng, là đau buồn, là nhung nhớ... Những lúc như vậy cảm xúc của em lại dâng trào, em không thể nào kiềm chế được tình cảm của mình, nét chữ của em đang bắt đầu nhòe đi và như thế nước mắt em lại rơi, rơi mãi... cho đến khi mệt mỏi em lại gục đầu trên quyển nhật ký, đôi khi thiếp đi tự lúc nào không biết... và lúc đó em... lại gặp anh...
P/S:
T/P: Phải yêu Anh bao nhiêu mới đủ +++ (Dist + gift)
(Sery: Thì Thầm bên bàn phim)
NXB: Hồng Đức - BlogViet
PHĐQ: Nhà Sách Trí Việt - 70 Trung Liệt
Yêu thương thật quá mong manh
Năm đó, tại sao lại đến?
Ngày đó, tại sao lại đi?
Tình yêu đang ở lúc đẹp nhất, chúng ta lại buông tay;
Lúc mở mắt ra, vết thương...
Giấc mộng đó định trước rằng sẽ xảy ra;
Cũng định trước rằng sẽ phải kết thúc như vậy.
Vì tìm kiếm sự vĩnh cửu mà chúng ta buông tay nhau;
Sau này mới phát hiện không thể quay đầu lại được nữa...
Mãi yêu anh, trong cuộc đời em,
Anh đã dạy em biết khóc, nhưng không được lãng quên.
Mãi yêu anh, trong cuộc đời em,
Em muốn học cách trốn chạy nhưng không tránh được sự cô đơn...***********
Nếu Có thế con cầu mong thượng đế
Giấu hình người trong tận đáy tim con
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)